Thứ Hai, 19 tháng 7, 2021

CHẮC CHẲNG CÓ AI CẢM THẤY TU TIÊN KHÓ

CHẮC CHẲNG CÓ AI CẢM THẤY TU TIÊN KHÓ




Dịch: Tiểu Băng

***

Sáng sớm.

Trời còn chưa sáng.

Ở Thanh Châu.

Thanh Vân Đạo tông.

Chỉ là một tông môn nhỏ.

Chẳng hề có phẩm cấp gì, thuộc loại tông môn lúc nào cũng có thể biến mất.

Nhưng ngày hôm nay, ở trong chính điện.

Thanh Vân Đạo tông có khoảng bảy đệ tử, lúc này, cả bảy người đều vô cùng căng thẳng và kích động.

Bởi vì ba hôm trước, chưởng môn truyền về một lá thư, báo rằng Thanh Vân Đạo tông bọn họ sẽ tiếp đón người đệ tử thứ tám.

Đúng vậy, chính là nghênh đón một tiểu sư đệ mới.

Có lẽ đối với những tông môn khác, có thêm một đệ tử mới là một chuyện cực bình thường.

Nhưng đối với Thanh Vân Đạo tông, có thêm một đệ tử mới quả thực là chuyện khó như lên trời.

Giống như giới phàm tục khi chọn lựa đầu quân vào các thế lực, ý nghĩ đầu tiên của đa số tu sĩ khi bái nhập vào một tông môn chính là hy vọng tìm được một tông môn thật tốt để làm chỗ dựa cho mình.

Chưa nói tới chuyện sẽ có thêm đủ loại tài nguyên tu luyện, cho dù không có tài nguyên, thì tông môn càng mạnh, độ an toàn sẽ càng cao.

Đệ tử của những môn phái nhỏ khi đi ra ngoài mà bị người ta ăn hiếp thì chỉ biết nghiến răng chịu đựng.

Nhưng đệ tử của những tông môn tốt mà đi ra ngoài bị người ta ăn hiếp sẽ có tông môn ra mặt cho.





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét